Ngày nay, bột nêm, hạt nêm là một phần gia vị không thể thiếu trong bếp ăn của các gia đình. Nhưng ít ai biết rằng, tiền thân của các loại hạt nêm hiện nay đều ít nhiều bắt nguồn từ bột ngọt.
Nguồn gốc của bột ngọt
Vào năm 1909, giáo sư Kikunae Ikeda – người phát minh ra bột ngọt Ajinomoto đã tách chiết thành công axit glutamic từ tảo bẹ kombu. Nhận thấy vị của thành phần này không giống với vị ngọt, chua, mặn hay đắng, ông đặt cho vị này một cái tên mới “umami” hay được biệt đến là “vị ngọt thịt”. Phát hiện này của ông tạo tiền đề cho việc tạo ra bột ngọt, loại gia vị mang đến vị umami cho món ăn.
Trong nhiều năm, bột ngọt được sản xuất bằng phương pháp chiết xuất axit glutamic từ gluten, một loại protein trong lúa mì. Nhưng quy trình này không hiệu quả và gặp khó khăn khi sản xuất trên quy mô lớn. Vào thập niên 1960, khi phát hiện được loại vi khuẩn có thể tạo ra axit glutamic, các nhà sản xuất đã áp dụng phương pháp lên men để tạo ra loại gia vị này.
Bột ngọt là gia vị được tạo thành từ phương pháp lên men
Khi các nguyên liệu thô như mía, củ sắn (khoai mì), củ cải đường và ngô (bắp) được chuyển hóa thành glucose, quá trình lên men sẽ tạo ra axit glutamic. Sau bước trung hòa, sản phẩm cuối cùng là glutamic. Gần 3,2 triệu tấn bột ngọt sản xuất mỗi năm đều thực hiện thông qua quá trình lên men đơn giản này.
Các tập đoàn sản xuất gia vị lớn, như Ajinomoto, Vedan đã nghiên cứu về quá trình lên men và các công nghệ liên quan trong nhiều thập kỷ. Không chỉ dùng trong sản xuất, công nghệ lên men ngày nay còn áp dụng vào việc tạo ra dược phẩm sinh học. Quá trình lên men hoàn toàn tự nhiên, thân thiện với môi trường. Những sản phẩm phụ của quá trình lên men tại các nhà máy chế biến bột ngọt được tái sử dụng làm phân bón, giúp hạn chế nguồn rác thải.
Ngày nay, nhiều công ty gia vị cho ra đời nhiều sản phẩm bột nêm, hạt nêm có nền từ bột ngọt, nhưng nhấn mạnh vào thành phần vị từ thịt, rau củ. Những sản phẩm thực vật có vị ngọt tự nhiên cũng được nghiên cứu để bổ sung và tạo ra các sản phẩm có vị ngọt phục vụ chế biến.
Nam Pro
[…] y học cổ truyền, gạo nếp có tính ôn, vị ngọt, trung ích khí, ấm tỳ vị, giải độc, trừ phiền, chữa chứng hay toát mồ hôi, […]